清 qīng 凉 liáng 台 tái - - 黄 huáng 居 jū 石 shí
清 qīng 凉 liáng 台 tái 畔 pàn 怯 qiè 登 dēng 临 lín , , 金 jīn 谷 gǔ 园 yuán 荒 huāng 野 yě 色 sè 侵 qīn 。 。
风 fēng 曳 yè 舞 wǔ 衣 yī 云 yún 尽 jǐn 散 sàn , , 露 lù 寒 hán 歌 gē 扇 shàn 月 yuè 空 kōng 沉 chén 。 。
千 qiān 年 nián 艳 yàn 骨 gǔ 埋 mái 秋 qiū 藓 xiǎn , , 一 yī 片 piàn 香 xiāng 魂 hún 泣 qì 暮 mù 林 lín 。 。
莫 mò 道 dào 娉 pīng 婷 tíng 容 róng 易 yì 死 sǐ , , 明 míng 珠 zhū 难 nán 买 mǎi 坠 zhuì 楼 lóu 心 xīn 。 。
清凉台。明代。黄居石。清凉台畔怯登临,金谷园荒野色侵。 风曳舞衣云尽散,露寒歌扇月空沉。 千年艳骨埋秋藓,一片香魂泣暮林。 莫道娉婷容易死,明珠难买坠楼心。