罗 luó 中 zhōng 实 shí 兵 bīng 宪 xiàn 过 guò 枉 wǎng 山 shān 斋 zhāi 次 cì 韵 yùn - - 黄 huáng 士 shì 俊 jùn
一 yī 帘 lián 苍 cāng 翠 cuì 锁 suǒ 江 jiāng 关 guān , , 千 qiān 骑 qí 遥 yáo 过 guò 水 shuǐ 竹 zhú 间 jiān 。 。
纡 yū 策 cè 顿 dùn 看 kàn 清 qīng 瘴 zhàng 峤 jiào , , 著 zhù 书 shū 空 kōng 自 zì 愧 kuì 名 míng 山 shān 。 。
经 jīng 年 nián 怀 huái 抱 bào 谈 tán 应 yīng 剧 jù , , 绝 jué 璧 bì 登 dēng 临 lín 兴 xìng 转 zhuǎn 闲 xián 。 。
坐 zuò 对 duì 飞 fēi 泉 quán 寒 hán 喷 pēn 雪 xuě , , 聊 liáo 烹 pēng 新 xīn 茗 míng 未 wèi 须 xū 还 hái 。 。
罗中实兵宪过枉山斋次韵。明代。黄士俊。一帘苍翠锁江关,千骑遥过水竹间。 纡策顿看清瘴峤,著书空自愧名山。 经年怀抱谈应剧,绝璧登临兴转闲。 坐对飞泉寒喷雪,聊烹新茗未须还。