游 yóu 琅 láng 玡 yá 寺 sì 用 yòng 韵 yùn - - 黄 huáng 廷 tíng 用 yòng
帝 dì 子 zi 当 dāng 年 nián 来 lái 避 bì 暑 shǔ , , 古 gǔ 城 chéng 今 jīn 只 zhī 见 jiàn 僧 sēng 家 jiā 。 。
净 jìng 心 xīn 谁 shuí 复 fù 能 néng 明 míng 果 guǒ , , 说 shuō 法 fǎ 空 kōng 传 chuán 有 yǒu 献 xiàn 花 huā 。 。
白 bái 发 fà 数 shù 茎 jīng 知 zhī 旅 lǚ 况 kuàng , , 青 qīng 山 shān 一 yī 片 piàn 是 shì 生 shēng 涯 yá 。 。
留 liú 欢 huān 恰 qià 值 zhí 秋 qiū 容 róng 晚 wǎn , , 更 gèng 儗 nǐ 春 chūn 游 yóu 玩 wán 物 wù 华 huá 。 。
游琅玡寺用韵。明代。黄廷用。帝子当年来避暑,古城今只见僧家。 净心谁复能明果,说法空传有献花。 白发数茎知旅况,青山一片是生涯。 留欢恰值秋容晚,更儗春游玩物华。