小 xiǎo 至 zhì 雪 xuě 次 cì 韵 yùn - - 黄 huáng 廷 tíng 用 yòng
拥 yōng 书 shū 公 gōng 暇 xiá 独 dú 徘 pái 徊 huái , , 连 lián 日 rì 江 jiāng 云 yún 黯 àn 不 bù 开 kāi 。 。
倏 shū 尔 ěr 寒 hán 山 shān 铺 pù 玉 yù 树 shù , , 无 wú 端 duān 平 píng 地 dì 起 qǐ 瑶 yáo 台 tái 。 。
奇 qí 当 dāng 错 cuò 落 luò 全 quán 成 chéng 胜 shèng , , 巧 qiǎo 至 zhì 乘 chéng 危 wēi 半 bàn 忽 hū 摧 cuī 。 。
安 ān 得 dé 负 fù 薪 xīn 岩 yán 薮 sǒu 者 zhě , , 频 pín 闻 wén 黄 huáng 竹 zhú 自 zì 天 tiān 来 lái 。 。
小至雪次韵。明代。黄廷用。拥书公暇独徘徊,连日江云黯不开。 倏尔寒山铺玉树,无端平地起瑶台。 奇当错落全成胜,巧至乘危半忽摧。 安得负薪岩薮者,频闻黄竹自天来。