落 luò 花 huā 其 qí 七 qī - - 黄 huáng 锦 jǐn
何 hé 事 shì 山 shān 翁 wēng 貌 mào 独 dú 癯 qú , , 年 nián 来 lái 愁 chóu 绪 xù 总 zǒng 难 nán 驱 qū 。 。
生 shēng 憎 zēng 沙 shā 碛 qì 多 duō 青 qīng 冢 zhǒng , , 怕 pà 见 jiàn 金 jīn 园 yuán 陨 yǔn 绿 lǜ 珠 zhū 。 。
天 tiān 道 dào 此 cǐ 时 shí 惊 jīng 代 dài 谢 xiè , , 人 rén 间 jiān 一 yī 瞬 shùn 判 pàn 荣 róng 枯 kū 。 。
已 yǐ 知 zhī 华 huá 丽 lì 终 zhōng 消 xiāo 歇 xiē , , 退 tuì 向 xiàng 丘 qiū 阿 ā 狎 xiá 蘼 mí 芜 wú 。 。
落花 其七。明代。黄锦。何事山翁貌独癯,年来愁绪总难驱。 生憎沙碛多青冢,怕见金园陨绿珠。 天道此时惊代谢,人间一瞬判荣枯。 已知华丽终消歇,退向丘阿狎蘼芜。