途 tú 中 zhōng 早 zǎo 起 qǐ 自 zì 叹 tàn - - 黄 huáng 公 gōng 辅 fǔ
轮 lún 蹄 tí 周 zhōu 岁 suì 掷 zhì 流 liú 光 guāng , , 人 rén 事 shì 况 kuàng 逢 féng 重 zhòng 感 gǎn 伤 shāng 。 。
两 liǎng 度 dù 还 huán 家 jiā 双 shuāng 泪 lèi 眼 yǎn , , 五 wǔ 年 nián 薄 báo 宦 huàn 一 yī 湖 hú 湘 xiāng 。 。
萧 xiāo 然 rán 驲 rì 舍 shě 残 cán 更 gèng 梦 mèng , , 都 dōu 向 xiàng 溪 xī 头 tóu 度 dù 岭 lǐng 长 zhǎng 。 。
才 cái 得 dé 安 ān 眠 mián 又 yòu 晓 xiǎo 发 fā , , 寒 hán 风 fēng 烟 yān 雾 wù 共 gòng 苍 cāng 茫 máng 。 。
途中早起自叹。明代。黄公辅。轮蹄周岁掷流光,人事况逢重感伤。 两度还家双泪眼,五年薄宦一湖湘。 萧然驲舍残更梦,都向溪头度岭长。 才得安眠又晓发,寒风烟雾共苍茫。