咏 yǒng 竹 zhú 分 fēn 得 de 临 lín 字 zì - - 黄 huáng 佐 zuǒ
江 jiāng 南 nán 摇 yáo 落 luò 气 qì 萧 xiāo 森 sēn , , 爱 ài 尔 ěr 修 xiū 篁 huáng 自 zì 作 zuò 林 lín 。 。
清 qīng 籁 lài 在 zài 天 tiān 闻 wén 日 rì 夜 yè , , 翠 cuì 云 yún 随 suí 地 dì 变 biàn 晴 qíng 阴 yīn 。 。
秦 qín 楼 lóu 凤 fèng 下 xià 湘 xiāng 山 shān 远 yuǎn , , 羌 qiāng 塞 sāi 龙 lóng 吟 yín 渭 wèi 水 shuǐ 深 shēn 。 。
何 hé 似 sì 习 xí 池 chí 通 tōng 蒋 jiǎng 径 jìng , , 只 zhǐ 应 yīng 风 fēng 雨 yǔ 亦 yì 登 dēng 临 lín 。 。
咏竹分得临字。明代。黄佐。江南摇落气萧森,爱尔修篁自作林。 清籁在天闻日夜,翠云随地变晴阴。 秦楼凤下湘山远,羌塞龙吟渭水深。 何似习池通蒋径,只应风雨亦登临。