腊 là 月 yuè 立 lì 春 chūn 感 gǎn 怀 huái 次 cì 梁 liáng 南 nán 皋 gāo 韵 yùn 三 sān 首 shǒu - - 黄 huáng 佐 zuǒ
萱 xuān 草 cǎo 凌 líng 寒 hán 先 xiān 自 zì 生 shēng , , 皋 gāo 禽 qín 掠 lüè 暖 nuǎn 复 fù 交 jiāo 鸣 míng 。 。
百 bǎi 年 nián 未 wèi 满 mǎn 只 zhǐ 须 xū 醉 zuì , , 万 wàn 事 shì 逢 féng 新 xīn 殊 shū 可 kě 惊 jīng 。 。
楚 chǔ 地 dì 雪 xuě 霜 shuāng 当 dāng 岭 lǐng 尽 jǐn , , 粤 yuè 台 tái 云 yún 物 wù 到 dào 春 chūn 明 míng 。 。
登 dēng 临 lín 一 yī 笑 xiào 人 rén 间 jiān 世 shì , , 犹 yóu 有 yǒu 沧 cāng 浪 láng 堪 kān 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
腊月立春感怀次梁南皋韵三首。明代。黄佐。萱草凌寒先自生,皋禽掠暖复交鸣。 百年未满只须醉,万事逢新殊可惊。 楚地雪霜当岭尽,粤台云物到春明。 登临一笑人间世,犹有沧浪堪濯缨。