澹 dàn 庵 ān - - 杨 yáng 承 chéng 鲲 kūn
苔 tái 封 fēng 石 shí 室 shì 净 jìng 无 wú 尘 chén , , 乌 wū 几 jǐ 萧 xiāo 萧 xiāo 作 zuò 隐 yǐn 沦 lún 。 。
绿 lǜ 竹 zhú 一 yī 区 qū 来 lái 寄 jì 傲 ào , , 青 qīng 山 shān 千 qiān 里 lǐ 不 bù 逢 féng 人 rén 。 。
窗 chuāng 多 duō 槲 hú 叶 yè 堪 kān 消 xiāo 夏 xià , , 洞 dòng 有 yǒu 梨 lí 花 huā 可 kě 酿 niàng 春 chūn 。 。
真 zhēn 恐 kǒng 世 shì 情 qíng 乾 gān 没 méi 去 qù , , 预 yù 愁 chóu 相 xiāng 见 jiàn 白 bái 头 tóu 新 xīn 。 。
澹庵。明代。杨承鲲。苔封石室净无尘,乌几萧萧作隐沦。 绿竹一区来寄傲,青山千里不逢人。 窗多槲叶堪消夏,洞有梨花可酿春。 真恐世情乾没去,预愁相见白头新。