友 yǒu 人 rén 宅 zhái 听 tīng 琴 qín 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
当 dāng 时 shí 自 zì 听 tīng 龙 lóng 子 zǐ 琴 qín , , 鸾 luán 声 shēng 鹤 hè 调 diào 思 sī 不 bù 禁 jīn 。 。
江 jiāng 风 fēng 泠 líng 泠 líng 山 shān 雨 yǔ 霁 jì , , 我 wǒ 来 lái 榴 liú 花 huā 然 rán 竹 zhú 林 lín 。 。
饮 yǐn 酒 jiǔ 何 hé 嫌 xián 落 luò 红 hóng 日 rì , , 结 jié 交 jiāo 不 bù 论 lùn 无 wú 黄 huáng 金 jīn 。 。
酒 jiǔ 酣 hān 拂 fú 拭 shì 七 qī 弦 xián 动 dòng , , 奏 zòu 我 wǒ 凄 qī 清 qīng 梁 liáng 甫 fǔ 吟 yín 。 。
友人宅听琴一首。明代。黄省曾。当时自听龙子琴,鸾声鹤调思不禁。 江风泠泠山雨霁,我来榴花然竹林。 饮酒何嫌落红日,结交不论无黄金。 酒酣拂拭七弦动,奏我凄清梁甫吟。