书 shū 张 zhāng 御 yù 史 shǐ 和 hé 唐 táng 诗 shī 后 hòu - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
骊 lí 珠 zhū 光 guāng 彩 cǎi 玩 wán 堪 kān 怜 lián , , 白 bái 玉 yù 蓝 lán 田 tián 生 shēng 暖 nuǎn 烟 yān 。 。
粲 càn 粲 càn 芙 fú 蓉 róng 出 chū 秋 qiū 水 shuǐ , , 跄 qiàng 跄 qiàng 金 jīn 石 shí 奏 zòu 宫 gōng 悬 xuán 。 。
从 cóng 容 róng 柏 bǎi 府 fǔ 霜 shuāng 台 tái 暇 xiá , , 吟 yín 咏 yǒng 开 kāi 元 yuán 大 dà 历 lì 前 qián 。 。
壮 zhuàng 志 zhì 盛 shèng 年 nián 期 qī 努 nǔ 力 lì , , 方 fāng 将 jiāng 洗 xǐ 耳 ěr 伯 bó 牙 yá 弦 xián 。 。
书张御史和唐诗后。明代。杨士奇。骊珠光彩玩堪怜,白玉蓝田生暖烟。 粲粲芙蓉出秋水,跄跄金石奏宫悬。 从容柏府霜台暇,吟咏开元大历前。 壮志盛年期努力,方将洗耳伯牙弦。