黄 huáng 友 yǒu 文 wén 教 jiào 授 shòu 解 jiě 官 guān 归 guī 建 jiàn 宁 níng - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
京 jīng 华 huá 十 shí 载 zài 托 tuō 邻 lín 居 jū , , 朝 zhāo 夕 xī 相 xiāng 从 cóng 意 yì 不 bù 疏 shū 。 。
屡 lǚ 接 jiē 宾 bīn 筵 yán 同 tóng 唱 chàng 咏 yǒng , , 静 jìng 闻 wén 师 shī 馆 guǎn 授 shòu 诗 shī 书 shū 。 。
青 qīng 云 yún 倦 juàn 翮 hé 能 néng 辞 cí 宠 chǒng , , 白 bái 首 shǒu 闲 xián 情 qíng 乐 lè 遂 suì 初 chū 。 。
一 yī 片 piàn 烟 yān 霞 xiá 人 rén 境 jìng 外 wài , , 幅 fú 巾 jīn 萧 xiāo 散 sàn 有 yǒu 谁 shuí 如 rú 。 。
黄友文教授解官归建宁。明代。杨士奇。京华十载托邻居,朝夕相从意不疏。 屡接宾筵同唱咏,静闻师馆授诗书。 青云倦翮能辞宠,白首闲情乐遂初。 一片烟霞人境外,幅巾萧散有谁如。