挽 wǎn 孙 sūn 子 zi 充 chōng - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
金 jīn 璧 bì 承 chéng 家 jiā 好 hǎo 弟 dì 兄 xiōng , , 至 zhì 今 jīn 乡 xiāng 里 lǐ 忆 yì 持 chí 平 píng 。 。
早 zǎo 逢 féng 兵 bīng 乱 luàn 真 zhēn 能 néng 养 yǎng , , 晚 wǎn 避 bì 徵 zhēng 书 shū 不 bù 爱 ài 名 míng 。 。
流 liú 水 shuǐ 青 qīng 山 shān 遗 yí 旧 jiù 隐 yǐn , , 白 bái 云 yún 芳 fāng 草 cǎo 閟 bì 新 xīn 茔 yíng 。 。
相 xiāng 思 sī 岂 qǐ 必 bì 曾 céng 相 xiāng 识 shí , , 一 yī 读 dú 铭 míng 文 wén 已 yǐ 怆 chuàng 情 qíng 。 。
挽孙子充。明代。杨士奇。金璧承家好弟兄,至今乡里忆持平。 早逢兵乱真能养,晚避徵书不爱名。 流水青山遗旧隐,白云芳草閟新茔。 相思岂必曾相识,一读铭文已怆情。