孔 kǒng 经 jīng 历 lì 挽 wǎn 诗 shī 其 qí 二 èr - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
识 shí 尔 ěr 趋 qū 庭 tíng 际 jì , , 芳 fāng 年 nián 玉 yù 树 shù 高 gāo 。 。
谦 qiān 和 hé 自 zì 天 tiān 性 xìng , , 文 wén 雅 yǎ 出 chū 时 shí 髦 máo 。 。
旧 jiù 好 hǎo 过 guò 从 cóng 断 duàn , , 深 shēn 情 qíng 梦 mèng 寐 mèi 劳 láo 。 。
他 tā 乡 xiāng 新 xīn 冢 zhǒng 在 zài , , 松 sōng 柏 bǎi 晚 wǎn 萧 xiāo 骚 sāo 。 。
孔经历挽诗 其二。明代。杨士奇。识尔趋庭际,芳年玉树高。 谦和自天性,文雅出时髦。 旧好过从断,深情梦寐劳。 他乡新冢在,松柏晚萧骚。