南 nán 乡 xiāng 子 zǐ · · 和 hé 欧 ōu 阳 yáng 玄 xuán 之 zhī 韵 yùn - - 许 xǔ 有 yǒu 壬 rén
高 gāo 论 lùn 听 tīng 悬 xuán 河 hé 。 。 先 xiān 知 zhī 新 xīn 诗 shī 问 wèn 老 lǎo 坡 pō 。 。 手 shǒu 冷 lěng 不 bù 甘 gān 寒 hán 气 qì 早 zǎo , , 谁 shuí 呵 ā 。 。 更 gèng 被 bèi 黄 huáng 花 huā 笑 xiào 鬓 bìn 皤 pó 。 。
风 fēng 竹 zhú 乱 luàn 婆 pó 娑 suō 。 。 老 lǎo 我 wǒ 衰 shuāi 颜 yán 藉 jí 酒 jiǔ 酡 tuó 。 。 佳 jiā 节 jié 重 chóng 逢 féng 真 zhēn 可 kě 赏 shǎng , , 赓 gēng 歌 gē 。 。 陶 táo 令 lìng 壶 hú 觞 shāng 旨 zhǐ 且 qiě 多 duō 。 。
南乡子 · 和欧阳玄之韵。元代。许有壬。高论听悬河。先知新诗问老坡。手冷不甘寒气早,谁呵。更被黄花笑鬓皤。 风竹乱婆娑。老我衰颜藉酒酡。佳节重逢真可赏,赓歌。陶令壶觞旨且多。