自 zì 香 xiāng 山 shān 泛 fàn 舟 zhōu 归 guī 粤 yuè 洲 zhōu 草 cǎo 堂 táng 漫 màn 兴 xìng - - 黄 huáng 畿 jī
日 rì 暮 mù 长 cháng 风 fēng 吹 chuī 钓 diào 丝 sī , , 扣 kòu 舷 xián 歌 gē 向 xiàng 月 yuè 明 míng 时 shí 。 。
乾 qián 坤 kūn 纳 nà 纳 nà 长 zhǎng 如 rú 此 cǐ , , 世 shì 事 shì 悠 yōu 悠 yōu 自 zì 不 bù 知 zhī 。 。
积 jī 雨 yǔ 尽 jǐn 从 cóng 沧 cāng 海 hǎi 去 qù , , 高 gāo 山 shān 不 bù 逐 zhú 白 bái 云 yún 移 yí 。 。
等 děng 闲 xián 领 lǐng 得 dé 东 dōng 皇 huáng 意 yì , , 草 cǎo 色 sè 花 huā 香 xiāng 总 zǒng 是 shì 诗 shī 。 。
自香山泛舟归粤洲草堂漫兴。明代。黄畿。日暮长风吹钓丝,扣舷歌向月明时。 乾坤纳纳长如此,世事悠悠自不知。 积雨尽从沧海去,高山不逐白云移。 等闲领得东皇意,草色花香总是诗。