题 tí 竹 zhú 杖 zhàng - - 黄 huáng 钥 yào
淇 qí 水 shuǐ 园 yuán 东 dōng 有 yǒu 此 cǐ 君 jūn , , 亭 tíng 亭 tíng 高 gāo 节 jié 直 zhí 凌 líng 云 yún 。 。
红 hóng 尘 chén 隔 gé 去 qù 三 sān 千 qiān 丈 zhàng , , 翠 cuì 色 sè 看 kàn 来 lái 十 shí 万 wàn 分 fēn 。 。
势 shì 利 lì 却 què 无 wú 身 shēn 外 wài 累 lèi , , 市 shì 喧 xuān 不 bù 向 xiàng 耳 ěr 边 biān 闻 wén 。 。
岁 suì 寒 hán 心 xīn 事 shì 谁 shuí 为 wèi 侣 lǚ , , 拟 nǐ 是 shì 羲 xī 皇 huáng 世 shì 上 shàng 人 rén 。 。
题竹杖。明代。黄钥。淇水园东有此君,亭亭高节直凌云。 红尘隔去三千丈,翠色看来十万分。 势利却无身外累,市喧不向耳边闻。 岁寒心事谁为侣,拟是羲皇世上人。