赋 fù 得 dé 罗 luó 帐 zhàng 春 chūn 风 fēng 吹 chuī - - 黄 huáng 姬 jī 水 shuǐ
罗 luó 帐 zhàng 香 xiāng 垂 chuí 薄 báo , , 春 chūn 风 fēng 暖 nuǎn 拂 fú 轻 qīng 。 。
不 bù 能 néng 将 jiāng 断 duàn 梦 mèng , , 番 fān 为 wèi 搅 jiǎo 芳 fāng 情 qíng 。 。
镜 jìng 里 lǐ 催 cuī 花 huā 落 luò , , 衾 qīn 边 biān 唤 huàn 月 yuè 生 shēng 。 。
妾 qiè 躯 qū 还 hái 借 jiè 尔 ěr , , 晨 chén 发 fā 度 dù 辽 liáo 城 chéng 。 。
赋得罗帐春风吹。明代。黄姬水。罗帐香垂薄,春风暖拂轻。 不能将断梦,番为搅芳情。 镜里催花落,衾边唤月生。 妾躯还借尔,晨发度辽城。