发 fā 胥 xū 口 kǒu 达 dá 包 bāo 山 shān - - 蔡 cài 羽 yǔ
秋 qiū 水 shuǐ 连 lián 空 kōng 凫 fú 鹜 wù 长 zhǎng , , 沧 cāng 洲 zhōu 菰 gū 米 mǐ 饭 fàn 初 chū 香 xiāng 。 。
地 dì 宽 kuān 不 bù 辨 biàn 帆 fān 来 lái 影 yǐng , , 云 yún 起 qǐ 遥 yáo 疑 yí 石 shí 上 shàng 房 fáng 。 。
青 qīng 壁 bì 常 cháng 含 hán 芝 zhī 草 cǎo 秀 xiù , , 朱 zhū 包 bāo 新 xīn 染 rǎn 橘 jú 林 lín 霜 shuāng 。 。
年 nián 年 nián 佩 pèi 剑 jiàn 嗟 jiē 游 yóu 子 zǐ , , 莫 mò 笑 xiào 南 nán 山 shān 豆 dòu 尽 jǐn 荒 huāng 。 。
发胥口达包山。明代。蔡羽。秋水连空凫鹜长,沧洲菰米饭初香。 地宽不辨帆来影,云起遥疑石上房。 青壁常含芝草秀,朱包新染橘林霜。 年年佩剑嗟游子,莫笑南山豆尽荒。