书 shū 堂 táng 讲 jiǎng 罢 bà 示 shì 诸 zhū 生 shēng 讲 jiǎng 义 yì - - 郑 zhèng 廷 tíng 鹄 gǔ
紫 zǐ 阳 yáng 坛 tán 上 shàng 静 jìng 焚 fén 香 xiāng , , 石 shí 洞 dòng 风 fēng 来 lái 夏 xià 阁 gé 凉 liáng 。 。
出 chū 谷 gǔ 世 shì 情 qíng 暄 xuān 自 zì 暖 nuǎn , , 横 héng 经 jīng 吾 wú 分 fēn 说 shuō 偏 piān 长 cháng 。 。
数 shù 年 nián 孔 kǒng 易 yì 竟 jìng 何 hé 学 xué , , 终 zhōng 日 rì 回 huí 言 yán 祇 qí 此 cǐ 堂 táng 。 。
为 wèi 语 yǔ 舜 shùn 徒 tú 休 xiū 孟 mèng 浪 làng , , 明 míng 明 míng 仁 rén 义 yì 是 shì 周 zhōu 行 xíng 。 。
书堂讲罢示诸生讲义。明代。郑廷鹄。紫阳坛上静焚香,石洞风来夏阁凉。 出谷世情暄自暖,横经吾分说偏长。 数年孔易竟何学,终日回言祇此堂。 为语舜徒休孟浪,明明仁义是周行。