宿 sù 太 tài 宁 níng 公 gōng 馆 guǎn - - 邓 dèng 良 liáng 佐 zuǒ
野 yě 馆 guǎn 重 zhòng 经 jīng 几 jǐ 日 rì 程 chéng , , 芙 fú 蓉 róng 如 rú 削 xuē 万 wàn 峰 fēng 晴 qíng 。 。
梅 méi 花 huā 欲 yù 放 fàng 忽 hū 惊 jīng 眼 yǎn , , 鸟 niǎo 雀 què 迎 yíng 人 rén 亦 yì 解 jiě 情 qíng 。 。
过 guò 隙 xì 此 cǐ 时 shí 徒 tú 禄 lù 食 shí , , 雕 diāo 虫 chóng 十 shí 载 zài 愧 kuì 浮 fú 名 míng 。 。
阳 yáng 回 huí 极 jí 目 mù 来 lái 南 nán 雁 yàn , , 一 yī 醉 zuì 停 tíng 云 yún 待 dài 月 yuè 生 shēng 。 。
宿太宁公馆。明代。邓良佐。野馆重经几日程,芙蓉如削万峰晴。 梅花欲放忽惊眼,鸟雀迎人亦解情。 过隙此时徒禄食,雕虫十载愧浮名。 阳回极目来南雁,一醉停云待月生。