东 dōng 家 jiā 梅 méi - - 赵 zhào 焞 tūn 夫 fū
梅 méi 园 yuán 何 hé 意 yì 日 rì 相 xiāng 亲 qīn , , 破 pò 腊 là 疏 shū 花 huā 远 yuǎn 俗 sú 尘 chén 。 。
几 jǐ 树 shù 出 chū 墙 qiáng 临 lín 古 gǔ 道 dào , , 一 yī 枝 zhī 当 dàng 户 hù 报 bào 先 xiān 春 chūn 。 。
香 xiāng 飘 piāo 半 bàn 榻 tà 随 suí 风 fēng 至 zhì , , 冻 dòng 合 hé 孤 gū 村 cūn 斗 dòu 雪 xuě 新 xīn 。 。
我 wǒ 亦 yì 萧 xiāo 条 tiáo 寒 hán 彻 chè 骨 gǔ , , 白 bái 头 tóu 摇 yáo 落 luò 得 de 芳 fāng 邻 lín 。 。
东家梅。明代。赵焞夫。梅园何意日相亲,破腊疏花远俗尘。 几树出墙临古道,一枝当户报先春。 香飘半榻随风至,冻合孤村斗雪新。 我亦萧条寒彻骨,白头摇落得芳邻。