为 wèi 秦 qín 人 rén 梁 liáng 帅 shuài 寿 shòu - - 麻 má 革 gé
功 gōng 名 míng 万 wàn 里 lǐ 驾 jià 龙 lóng 荒 huāng , , 不 bù 作 zuò 当 dāng 年 nián 陛 bì 楯 dùn 郎 láng 。 。
颜 yán 角 jiǎo 久 jiǔ 瞻 zhān 天 tiān 上 shàng 日 rì , , 鬓 bìn 毛 máo 未 wèi 点 diǎn 镜 jìng 中 zhōng 霜 shuāng 。 。
衣 yī 沾 zhān 暑 shǔ 雨 yǔ 千 qiān 秋 qiū 润 rùn , , 扇 shàn 引 yǐn 薰 xūn 风 fēng 六 liù 月 yuè 凉 liáng 。 。
见 jiàn 说 shuō 长 cháng 年 nián 出 chū 冲 chōng 静 jìng , , 海 hǎi 山 shān 求 qiú 药 yào 本 běn 微 wēi 茫 máng 。 。
为秦人梁帅寿。元代。麻革。功名万里驾龙荒,不作当年陛楯郎。 颜角久瞻天上日,鬓毛未点镜中霜。 衣沾暑雨千秋润,扇引薰风六月凉。 见说长年出冲静,海山求药本微茫。