遣 qiǎn 怀 huái 示 shì 儿 ér 复 fù 升 shēng - - 郑 zhèng 真 zhēn
山 shān 城 chéng 独 dú 卧 wò 碧 bì 云 yún 深 shēn , , 把 bǎ 镜 jìng 频 pín 嗟 jiē 鬓 bìn 雪 xuě 侵 qīn 。 。
俸 fèng 米 mǐ 无 wú 余 yú 贫 pín 亦 yì 好 hǎo , , 丹 dān 砂 shā 有 yǒu 约 yuē 病 bìng 难 nán 禁 jìn 。 。
浩 hào 歌 gē 夜 yè 半 bàn 悲 bēi 弹 dàn 铗 jiá , , 胜 shèng 赏 shǎng 年 nián 来 lái 负 fù 盍 hé 簪 zān 。 。
造 zào 化 huà 小 xiǎo 儿 ér 真 zhēn 薄 báo 相 xiāng , , 青 qīng 衫 shān 竟 jìng 老 lǎo 岁 suì 寒 hán 心 xīn 。 。
遣怀示儿复升。明代。郑真。山城独卧碧云深,把镜频嗟鬓雪侵。 俸米无余贫亦好,丹砂有约病难禁。 浩歌夜半悲弹铗,胜赏年来负盍簪。 造化小儿真薄相,青衫竟老岁寒心。