人 rén 日 rì 同 tóng 海 hǎi 刚 gāng 峰 fēng 先 xiān 生 shēng 吴 wú 子 zǐ 季 jì 德 dé 赋 fù 得 dé 霁 jì 字 zì - - 郑 zhèng 学 xué 醇 chún
春 chūn 气 qì 欲 yù 氤 yīn 氲 yūn , , 霞 xiá 天 tiān 尚 shàng 明 míng 霁 jì 。 。
群 qún 卉 huì 寒 hán 未 wèi 折 zhé , , 披 pī 襟 jīn 风 fēng 已 yǐ 惠 huì 。 。
游 yóu 览 lǎn 及 jí 兹 zī 辰 chén , , 旷 kuàng 远 yuǎn 极 jí 无 wú 际 jì 。 。
物 wù 我 wǒ 同 tóng 所 suǒ 欣 xīn , , 歌 gē 咏 yǒng 觞 shāng 仍 réng 继 jì 。 。
共 gòng 看 kàn 川 chuān 上 shàng 云 yún , , 悠 yōu 然 rán 与 yǔ 心 xīn 契 qì 。 。
人日同海刚峰先生吴子季德赋得霁字。明代。郑学醇。春气欲氤氲,霞天尚明霁。 群卉寒未折,披襟风已惠。 游览及兹辰,旷远极无际。 物我同所欣,歌咏觞仍继。 共看川上云,悠然与心契。