次 cì 复 fù 登 dēng 华 huá 盖 gài 山 shān - - 郑 zhèng 昂 áng
野 yě 老 lǎo 忧 yōu 时 shí 泪 lèi 不 bù 干 gàn , , 海 hǎi 天 tiān 低 dī 燕 yān 麦 mài 风 fēng 寒 hán 。 。
秦 qín 关 guān 土 tǔ 蚀 shí 铜 tóng 牙 yá 弩 nǔ , , 汉 hàn 殿 diàn 月 yuè 明 míng 金 jīn 井 jǐng 阑 lán 。 。
共 gòng 喜 xǐ 寇 kòu 恂 xún 重 zhòng 借 jiè 颍 yǐng , , 自 zì 惭 cán 李 lǐ 愿 yuàn 未 wèi 归 guī 盘 pán 。 。
江 jiāng 山 shān 如 rú 画 huà 人 rén 如 rú 玉 yù , , 破 pò 帽 mào 空 kōng 悲 bēi 管 guǎn 幼 yòu 安 ān 。 。
次复登华盖山。明代。郑昂。野老忧时泪不干,海天低燕麦风寒。 秦关土蚀铜牙弩,汉殿月明金井阑。 共喜寇恂重借颍,自惭李愿未归盘。 江山如画人如玉,破帽空悲管幼安。