放 fàng 鹦 yīng 鹉 wǔ - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
独 dú 怜 lián 翻 fān 旋 xuán 急 jí , , 放 fàng 汝 rǔ 入 rù 空 kōng 林 lín 。 。
莫 mò 逞 chěng 新 xīn 声 shēng 巧 qiǎo , , 能 néng 忘 wàng 故 gù 主 zhǔ 心 xīn 。 。
防 fáng 危 wēi 秋 qiū 隼 sǔn 逼 bī , , 归 guī 路 lù 陇 lǒng 山 shān 深 shēn 。 。
客 kè 意 yì 亦 yì 如 rú 此 cǐ , , 因 yīn 之 zhī 起 qǐ 越 yuè 吟 yín 。 。
放鹦鹉。明代。邓云霄。独怜翻旋急,放汝入空林。 莫逞新声巧,能忘故主心。 防危秋隼逼,归路陇山深。 客意亦如此,因之起越吟。