病 bìng 起 qǐ 伤 shāng 春 chūn - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
性 xìng 以 yǐ 闲 xián 逾 yú 懒 lǎn , , 神 shén 缘 yuán 病 bìng 后 hòu 清 qīng 。 。
风 fēng 来 lái 还 huán 有 yǒu 信 xìn , , 花 huā 落 luò 太 tài 无 wú 情 qíng 。 。
不 bù 浅 qiǎn 芳 fāng 郊 jiāo 兴 xìng , , 难 nán 寻 xún 漉 lù 酒 jiǔ 生 shēng 。 。
西 xī 园 yuán 数 shù 株 zhū 柳 liǔ , , 聊 liáo 坐 zuò 一 yī 听 tīng 莺 yīng 。 。
病起伤春。明代。邓云霄。性以闲逾懒,神缘病后清。 风来还有信,花落太无情。 不浅芳郊兴,难寻漉酒生。 西园数株柳,聊坐一听莺。