秋 qiū 莲 lián 一 yī 律 lǜ 为 wèi 龙 lóng 玄 xuán 珠 zhū 先 xiān 生 shēng 赋 fù - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
栽 zāi 迟 chí 已 yǐ 叹 tàn 过 guò 芳 fāng 年 nián , , 却 què 喜 xǐ 秋 qiū 深 shēn 色 sè 更 gèng 妍 yán 。 。
浥 yì 露 lù 凌 líng 波 bō 怜 lián 独 dú 立 lì , , 红 hóng 绡 xiāo 绿 lǜ 袖 xiù 自 zì 婵 chán 娟 juān 。 。
飘 piāo 香 xiāng 暗 àn 袭 xí 芸 yún 窗 chuāng 客 kè , , 耐 nài 冷 lěng 宜 yí 逢 féng 桂 guì 阙 quē 仙 xiān 。 。
知 zhī 是 shì 灵 líng 根 gēn 分 fēn 玉 yù 井 jǐng , , 惯 guàn 临 lín 西 xī 岳 yuè 傲 ào 金 jīn 天 tiān 。 。
秋莲一律为龙玄珠先生赋。明代。邓云霄。栽迟已叹过芳年,却喜秋深色更妍。 浥露凌波怜独立,红绡绿袖自婵娟。 飘香暗袭芸窗客,耐冷宜逢桂阙仙。 知是灵根分玉井,惯临西岳傲金天。