题 tí 春 chūn 满 mǎn 桃 táo 蹊 qī 册 cè 为 wèi 李 lǐ 父 fù 母 mǔ 赋 fù - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
寻 xún 源 yuán 到 dào 处 chù 是 shì 通 tōng 津 jīn , , 风 fēng 静 jìng 桃 táo 蹊 qī 不 bù 起 qǐ 尘 chén 。 。
芳 fāng 树 shù 亦 yì 知 zhī 瞻 zhān 舜 shùn 日 rì , , 深 shēn 山 shān 宁 níng 有 yǒu 避 bì 秦 qín 人 rén 。 。
红 hóng 霞 xiá 点 diǎn 缀 zhuì 园 yuán 林 lín 艳 yàn , , 绿 lǜ 野 yě 涵 hán 濡 rú 雨 yǔ 露 lù 均 jūn 。 。
百 bǎi 里 lǐ 花 huā 茵 yīn 连 lián 锦 jǐn 障 zhàng , , 遥 yáo 传 chuán 仙 xiān 令 lìng 欲 yù 行 xíng 春 chūn 。 。
题春满桃蹊册为李父母赋。明代。邓云霄。寻源到处是通津,风静桃蹊不起尘。 芳树亦知瞻舜日,深山宁有避秦人。 红霞点缀园林艳,绿野涵濡雨露均。 百里花茵连锦障,遥传仙令欲行春。