唤 huàn 渡 dù - - 郑 zhèng 文 wén 康 kāng
白 bái 浪 làng 浮 fú 空 kōng 散 sàn 作 zuò 花 huā , , 荡 dàng 舟 zhōu 食 shí 力 lì 度 dù 年 nián 华 huá 。 。
行 xíng 人 rén 不 bù 用 yòng 愁 chóu 风 fēng 雨 yǔ , , 过 guò 得 de 江 jiāng 来 lái 似 shì 到 dào 家 jiā 。 。
唤渡。明代。郑文康。白浪浮空散作花,荡舟食力度年华。 行人不用愁风雨,过得江来似到家。