谢 xiè 清 qīng 爱 ài 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 欧 ōu 阳 yáng 建 jiàn
春 chūn 风 fēng 次 cì 第 dì 向 xiàng 人 rén 旋 xuán , , 笑 xiào 指 zhǐ 文 wén 昌 chāng 问 wèn 老 lǎo 天 tiān 。 。
云 yún 赋 fù 逢 féng 杨 yáng 应 yīng 有 yǒu 日 rì , , 穷 qióng 途 tú 哭 kū 阮 ruǎn 亦 yì 多 duō 年 nián 。 。
久 jiǔ 翻 fān 禹 yǔ 浪 làng 鱼 yú 高 gāo 奋 fèn , , 暂 zàn 到 dào 秦 qín 关 guān 马 mǎ 欲 yù 前 qián 。 。
会 huì 看 kàn 蒙 měng 山 shān 得 dé 仙 xiān 诀 jué , , 羡 xiàn 门 mén 开 kāi 口 kǒu 便 biàn 成 chéng 仙 xiān 。 。
谢清爱五首 其四。明代。欧阳建。春风次第向人旋,笑指文昌问老天。 云赋逢杨应有日,穷途哭阮亦多年。 久翻禹浪鱼高奋,暂到秦关马欲前。 会看蒙山得仙诀,羡门开口便成仙。