山 shān 亭 tíng 再 zài 饯 jiàn 伯 bó 大 dà 同 tóng 幼 yòu 于 yú 道 dào 行 héng 用 yòng 唐 táng 人 rén 韵 yùn - - 欧 ōu 大 dà 任 rèn
白 bái 门 mén 一 yī 相 xiāng 送 sòng , , 斗 dǒu 酒 jiǔ 缓 huǎn 君 jūn 行 xíng 。 。
密 mì 树 shù 霜 shuāng 初 chū 落 luò , , 离 lí 亭 tíng 月 yuè 渐 jiàn 生 shēng 。 。
山 shān 通 tōng 巴 bā 子 zǐ 国 guó , , 驿 yì 过 guò 锦 jǐn 官 guān 城 chéng 。 。
立 lì 马 mǎ 空 kōng 凝 níng 望 wàng , , 寒 hán 江 jiāng 浪 làng 正 zhèng 平 píng 。 。
山亭再饯伯大同幼于道行用唐人韵。明代。欧大任。白门一相送,斗酒缓君行。 密树霜初落,离亭月渐生。 山通巴子国,驿过锦官城。 立马空凝望,寒江浪正平。