涢 yún 口 kǒu - - 潘 pān 之 zhī 恒 héng
汉 hàn 口 kǒu 至 zhì 涢 yún 口 kǒu , , 晨 chén 昏 hūn 两 liǎng 见 jiàn 星 xīng 。 。
开 kāi 篷 péng 荒 huāng 雾 wù 白 bái , , 系 xì 缆 lǎn 断 duàn 烟 yān 青 qīng 。 。
蛾 é 月 yuè 闺 guī 情 qíng 引 yǐn , , 渔 yú 歌 gē 旅 lǚ 梦 mèng 醒 xǐng 。 。
朱 zhū 弦 xián 弹 dàn 不 bù 尽 jìn , , 容 róng 易 yì 感 gǎn 湘 xiāng 灵 líng 。 。
涢口。明代。潘之恒。汉口至涢口,晨昏两见星。 开篷荒雾白,系缆断烟青。 蛾月闺情引,渔歌旅梦醒。 朱弦弹不尽,容易感湘灵。