游 yóu 白 bái 竹 zhú 山 shān - - 刘 liú 惠 huì 乔 qiáo
海 hǎi 天 tiān 一 yī 眺 tiào 望 wàng , , 胜 shèng 地 dì 共 gòng 为 wèi 邻 lín 。 。
策 cè 杖 zhàng 人 rén 知 zhī 少 shǎo , , 携 xié 蔬 shū 道 dào 味 wèi 真 zhēn 。 。
佳 jiā 城 chéng 子 zi 职 zhí 尽 jǐn , , 仙 xiān 洞 dòng 客 kè 来 lái 频 pín 。 。
青 qīng 松 sōng 灵 líng 气 qì 古 gǔ , , 白 bái 竹 zhú 泪 lèi 痕 hén 新 xīn 。 。
风 fēng 木 mù 情 qíng 何 hé 极 jí , , 霜 shuāng 鸟 niǎo 感 gǎn 亦 yì 神 shén 。 。
因 yīn 悟 wù 栽 zāi 培 péi 意 yì , , 应 yīng 知 zhī 启 qǐ 后 hòu 人 rén 。 。
游白竹山。明代。刘惠乔。海天一眺望,胜地共为邻。 策杖人知少,携蔬道味真。 佳城子职尽,仙洞客来频。 青松灵气古,白竹泪痕新。 风木情何极,霜鸟感亦神。 因悟栽培意,应知启后人。