鸡 jī 鸣 míng 山 shān 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 刘 liú 璟 jǐng
鸡 jī 鸣 míng 古 gǔ 寺 sì 立 lì 岩 yán 嶅 áo , , 败 bài 壁 bì 颓 tuí 垣 yuán 没 méi 野 yě 蒿 hāo 。 。
二 èr 水 shuǐ 交 jiāo 流 liú 冰 bīng 镜 jìng 合 hé , , 一 yī 峰 fēng 独 dú 立 lì 石 shí 屏 píng 高 gāo 。 。
常 cháng 疑 yí 尘 chén 雾 wù 如 rú 飞 fēi 雪 xuě , , 又 yòu 怪 guài 山 shān 风 fēng 似 shì 怒 nù 涛 tāo 。 。
旧 jiù 日 rì 但 dàn 闻 wén 沙 shā 塞 sāi 地 dì , , 谁 shéi 知 zhī 身 shēn 向 xiàng 此 cǐ 中 zhōng 遨 áo 。 。
鸡鸣山用前韵。明代。刘璟。鸡鸣古寺立岩嶅,败壁颓垣没野蒿。 二水交流冰镜合,一峰独立石屏高。 常疑尘雾如飞雪,又怪山风似怒涛。 旧日但闻沙塞地,谁知身向此中遨。