赋 fù 得 dé 泉 quán 声 shēng 咽 yàn 危 wēi 石 shí - - 欧 ōu 必 bì 元 yuán
叠 dié 嶂 zhàng 望 wàng 方 fāng 平 píng , , 江 jiāng 流 liú 势 shì 欲 yù 倾 qīng 。 。
悬 xuán 崖 yá 一 yī 片 piàn 立 lì , , 长 cháng 日 rì 万 wàn 山 shān 鸣 míng 。 。
落 luò 叶 yè 催 cuī 风 fēng 急 jí , , 挥 huī 弦 xián 待 dài 月 yuè 明 míng 。 。
禅 chán 心 xīn 与 yǔ 客 kè 意 yì , , 对 duì 此 cǐ 共 gòng 澄 chéng 清 qīng 。 。
赋得泉声咽危石。明代。欧必元。叠嶂望方平,江流势欲倾。 悬崖一片立,长日万山鸣。 落叶催风急,挥弦待月明。 禅心与客意,对此共澄清。