初 chū 冬 dōng 病 bìng 起 qǐ - - 欧 ōu 必 bì 元 yuán
荒 huāng 径 jìng 芙 fú 蓉 róng 几 jǐ 树 shù 残 cán , , 尚 shàng 馀 yú 黄 huáng 菊 jú 带 dài 霜 shuāng 寒 hán 。 。
傍 bàng 人 rén 华 huá 发 fà 垂 chuí 垂 chuí 短 duǎn , , 多 duō 病 bìng 交 jiāo 游 yóu 事 shì 事 shì 难 nán 。 。
江 jiāng 上 shàng 纵 zòng 饶 ráo 千 qiān 顷 qǐng 阔 kuò , , 囊 náng 中 zhōng 那 nà 得 de 一 yī 钱 qián 看 kàn 。 。
雄 xióng 心 xīn 侠 xiá 气 qì 消 xiāo 应 yīng 尽 jǐn , , 浊 zhuó 酒 jiǔ 高 gāo 歌 gē 兴 xìng 未 wèi 阑 lán 。 。
初冬病起。明代。欧必元。荒径芙蓉几树残,尚馀黄菊带霜寒。 傍人华发垂垂短,多病交游事事难。 江上纵饶千顷阔,囊中那得一钱看。 雄心侠气消应尽,浊酒高歌兴未阑。