樵 qiáo 话 huà 轩 xuān - - 刘 liú 麟 lín
春 chūn 谷 gǔ 草 cǎo 生 shēng 残 cán 雪 xuě 际 jì , , 石 shí 门 mén 人 rén 去 qù 夕 xī 阳 yáng 时 shí 。 。
自 zì 将 jiāng 数 shǔ 数 shù 穷 qióng 幽 yōu 秘 mì , , 只 zhǐ 恐 kǒng 邻 lín 墙 qiáng 道 dào 士 shì 知 zhī 。 。
樵话轩。明代。刘麟。春谷草生残雪际,石门人去夕阳时。 自将数数穷幽秘,只恐邻墙道士知。