鸡 jī 鸣 míng 寺 sì 习 xí 静 jìng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 刘 liú 麟 lín
寺 sì 僻 pì 尘 chén 缘 yuán 断 duàn , , 冬 dōng 暄 xuān 病 bìng 骨 gǔ 强 qiáng 。 。
扶 fú 筇 qióng 临 lín 仄 zè 径 jìng , , 挥 huī 麈 zhǔ 得 dé 禅 chán 床 chuáng 。 。
近 jìn 侍 shì 乘 chéng 槎 chá 急 jí , , 贤 xián 人 rén 问 wèn 字 zì 忙 máng 。 。
我 wǒ 行 xíng 无 wú 一 yī 事 shì , , 吹 chuī 笛 dí 向 xiàng 沧 cāng 浪 láng 。 。
鸡鸣寺习静二首 其一。明代。刘麟。寺僻尘缘断,冬暄病骨强。 扶筇临仄径,挥麈得禅床。 近侍乘槎急,贤人问字忙。 我行无一事,吹笛向沧浪。