春 chūn 日 rì 马 mǎ 上 shàng 口 kǒu 占 zhàn - - 潘 pān 希 xī 曾 céng
轻 qīng 阴 yīn 阁 gé 雨 yǔ 不 bù 成 chéng 晴 qíng , , 寒 hán 暖 nuǎn 相 xiāng 持 chí 意 yì 未 wèi 平 píng 。 。
马 mǎ 上 shàng 逢 féng 春 chūn 难 nán 把 bǎ 玩 wán , , 花 huā 边 biān 着 zhuó 眼 yǎn 自 zì 分 fēn 明 míng 。 。
争 zhēng 教 jiào 归 guī 去 qù 能 néng 如 rú 雁 yàn , , 不 bù 觉 jué 蹉 cuō 跎 tuó 到 dào 听 tīng 莺 yīng 。 。
愧 kuì 尔 ěr 野 yě 人 rén 生 shēng 计 jì 好 hǎo , , 缓 huǎn 鞭 biān 黄 huáng 犊 dú 傍 bàng 门 mén 耕 gēng 。 。
春日马上口占。明代。潘希曾。轻阴阁雨不成晴,寒暖相持意未平。 马上逢春难把玩,花边着眼自分明。 争教归去能如雁,不觉蹉跎到听莺。 愧尔野人生计好,缓鞭黄犊傍门耕。