甲 jiǎ 申 shēn 冬 dōng 至 zhì - - 潘 pān 希 xī 曾 céng
一 yī 阳 yáng 初 chū 动 dòng 又 yòu 晨 chén 钟 zhōng , , 朝 cháo 罢 bà 枫 fēng 宸 chén 日 rì 正 zhèng 红 hóng 。 。
闲 xián 事 shì 搅 jiǎo 人 rén 方 fāng 滚 gǔn 滚 gǔn , , 残 cán 冬 dōng 辞 cí 我 wǒ 太 tài 匆 cōng 匆 cōng 。 。
冰 bīng 霜 shuāng 势 shì 重 zhòng 阴 yīn 馀 yú 几 jǐ , , 梅 méi 柳 liǔ 春 chūn 遥 yáo 意 yì 已 yǐ 通 tōng 。 。
多 duō 病 bìng 年 nián 来 lái 常 cháng 止 zhǐ 酒 jiǔ , , 试 shì 开 kāi 涓 juān 滴 dī 待 dài 东 dōng 风 fēng 。 。
甲申冬至。明代。潘希曾。一阳初动又晨钟,朝罢枫宸日正红。 闲事搅人方滚滚,残冬辞我太匆匆。 冰霜势重阴馀几,梅柳春遥意已通。 多病年来常止酒,试开涓滴待东风。