东 dōng 浦 pǔ 为 wèi 汪 wāng 太 tài 卿 qīng 用 yòng 之 zhī 赋 fù - - 潘 pān 希 xī 曾 céng
东 dōng 浦 pǔ 风 fēng 流 liú 又 yòu 到 dào 君 jūn , , 西 xī 湖 hú 自 zì 昔 xī 远 yuǎn 尘 chén 氛 fēn 。 。
桥 qiáo 通 tōng 屐 jī 齿 chǐ 寻 xún 春 chūn 去 qù , , 寺 sì 报 bào 钟 zhōng 声 shēng 隔 gé 水 shuǐ 闻 wén 。 。
画 huà 舫 fǎng 笙 shēng 歌 gē 千 qiān 顷 qǐng 月 yuè , , 青 qīng 山 shān 花 huā 鸟 niǎo 半 bàn 窗 chuāng 云 yún 。 。
题 tí 诗 shī 不 bù 尽 jìn 江 jiāng 乡 xiāng 思 sī , , 此 cǐ 乐 lè 他 tā 年 nián 肯 kěn 我 wǒ 分 fēn 。 。
东浦为汪太卿用之赋。明代。潘希曾。东浦风流又到君,西湖自昔远尘氛。 桥通屐齿寻春去,寺报钟声隔水闻。 画舫笙歌千顷月,青山花鸟半窗云。 题诗不尽江乡思,此乐他年肯我分。