龙 lóng 泉 quán 寺 sì 寻 xún 梅 méi 次 cì 曹 cáo 霜 shuāng 厓 yá 韵 yùn - - 潘 pān 希 xī 曾 céng
古 gǔ 寺 sì 林 lín 深 shēn 别 bié 有 yǒu 春 chūn , , 梅 méi 边 biān 风 fēng 日 rì 喜 xǐ 同 tóng 巡 xún 。 。
行 xíng 经 jīng 曲 qū 涧 jiàn 闻 wén 香 xiāng 远 yuǎn , , 兴 xīng 绕 rào 孤 gū 山 shān 得 dé 句 jù 新 xīn 。 。
茶 chá 碗 wǎn 不 bù 烦 fán 供 gōng 地 dì 主 zhǔ , , 酒 jiǔ 杯 bēi 犹 yóu 足 zú 酹 lèi 花 huā 神 shén 。 。
明 míng 朝 cháo 有 yǒu 约 yuē 临 lín 东 dōng 阁 gé , , 未 wèi 厌 yàn 阴 yīn 何 hé 倡 chàng 和 hé 频 pín 。 。
龙泉寺寻梅次曹霜厓韵。明代。潘希曾。古寺林深别有春,梅边风日喜同巡。 行经曲涧闻香远,兴绕孤山得句新。 茶碗不烦供地主,酒杯犹足酹花神。 明朝有约临东阁,未厌阴何倡和频。