次 cì 韵 yùn 曹 cáo 贰 èr 卿 qīng 苦 kǔ 雪 xuě - - 潘 pān 希 xī 曾 céng
闭 bì 门 mén 风 fēng 雪 xuě 卧 wò 终 zhōng 朝 cháo , , 偶 ǒu 为 wèi 诗 shī 筒 tǒng 引 yǐn 兴 xìng 饶 ráo 。 。
便 biàn 欲 yù 访 fǎng 朋 péng 千 qiān 里 lǐ 去 qù , , 宁 níng 知 zhī 待 dài 伴 bàn 几 jǐ 时 shí 消 xiāo 。 。
寒 hán 深 shēn 玉 yù 宇 yǔ 愁 chóu 空 kōng 阔 kuò , , 病 bìng 减 jiǎn 清 qīng 樽 zūn 坐 zuò 寂 jì 寥 liáo 。 。
旧 jiù 隐 yǐn 半 bàn 荒 huāng 归 guī 未 wèi 得 dé , , 多 duō 情 qíng 犹 yóu 谢 xiè 小 xiǎo 山 shān 招 zhāo 。 。
次韵曹贰卿苦雪。明代。潘希曾。闭门风雪卧终朝,偶为诗筒引兴饶。 便欲访朋千里去,宁知待伴几时消。 寒深玉宇愁空阔,病减清樽坐寂寥。 旧隐半荒归未得,多情犹谢小山招。