寄 jì 范 fàn 实 shí 夫 fū - - 刘 liú 崧 sōng
细 xì 雨 yǔ 柴 zhài 门 mén 生 shēng 远 yuǎn 愁 chóu , , 向 xiàng 来 lái 诗 shī 帙 zhì 若 ruò 为 wéi 酬 chóu 。 。
林 lín 花 huā 落 luò 处 chù 频 pín 中 zhōng 酒 jiǔ , , 海 hǎi 燕 yàn 飞 fēi 时 shí 独 dú 倚 yǐ 楼 lóu 。 。
北 běi 郭 guō 晚 wǎn 晴 qíng 山 shān 更 gèng 远 yuǎn , , 南 nán 塘 táng 春 chūn 尽 jǐn 水 shuǐ 争 zhēng 流 liú 。 。
可 kě 能 néng 相 xiāng 别 bié 还 hái 相 xiāng 忆 yì , , 莫 mò 遣 qiǎn 杨 yáng 花 huā 笑 xiào 白 bái 头 tóu 。 。
寄范实夫。明代。刘崧。细雨柴门生远愁,向来诗帙若为酬。 林花落处频中酒,海燕飞时独倚楼。 北郭晚晴山更远,南塘春尽水争流。 可能相别还相忆,莫遣杨花笑白头。