寄 jì 天 tiān 宁 níng 雪 xuě 印 yìn 文 wén 上 shàng 人 rén - - 刘 liú 崧 sōng
去 qù 年 nián 抱 bào 病 bìng 过 guò 清 qīng 江 jiāng , , 风 fēng 雨 yǔ 萧 xiāo 萧 xiāo 卧 wò 短 duǎn 艭 shuāng 。 。
帆 fān 影 yǐng 近 jìn 移 yí 金 jīn 凤 fèng 渚 zhǔ , , 钟 zhōng 声 shēng 遥 yáo 应 yīng 石 shí 龙 lóng 泷 lóng 。 。
极 jí 知 zhī 禅 chán 悟 wù 超 chāo 诸 zhū 境 jìng , , 况 kuàng 是 shì 诗 shī 名 míng 重 zhòng 一 yī 邦 bāng 。 。
投 tóu 老 lǎo 荒 huāng 山 shān 未 wèi 能 néng 往 wǎng , , 题 tí 诗 shī 凭 píng 寄 jì 白 bái 云 yún 窗 chuāng 。 。
寄天宁雪印文上人。明代。刘崧。去年抱病过清江,风雨萧萧卧短艭。 帆影近移金凤渚,钟声遥应石龙泷。 极知禅悟超诸境,况是诗名重一邦。 投老荒山未能往,题诗凭寄白云窗。