落 luò 木 mù 语 yǔ - - 卢 lú 宁 níng
一 yī 叶 yè 初 chū 落 luò 万 wàn 叶 yè 轻 qīng , , 苦 kǔ 被 bèi 霜 shuāng 冽 liè 风 fēng 不 bù 停 tíng 。 。 岁 suì 岁 suì 秋 qiū 来 lái 尽 jǐn 如 rú 此 cǐ , , 春 chūn 光 guāng 又 yòu 发 fā 一 yī 番 fān 青 qīng 。 。
一 yī 番 fān 青 qīng , , 且 qiě 莫 mò 矜 jīn 。 。 几 jǐ 能 néng 修 xiū 干 gàn 挺 tǐng 千 qiān 载 zǎi , , 一 yī 朝 zhāo 摧 cuī 剥 bō 横 héng 冈 gāng 陵 líng 。 。
落木语。明代。卢宁。一叶初落万叶轻,苦被霜冽风不停。岁岁秋来尽如此,春光又发一番青。 一番青,且莫矜。几能修干挺千载,一朝摧剥横冈陵。