青 qīng 琴 qín 答 dá - - 邝 kuàng 露 lù
君 jūn 子 zǐ 有 yǒu 所 suǒ 适 shì , , 出 chū 门 mén 嘶 sī 玉 yù 骢 cōng 。 。
园 yuán 花 huā 悲 bēi 隋 suí 槿 jǐn , , 寒 hán 雪 xuě 问 wèn 飘 piāo 蓬 péng 。 。
拭 shì 泪 lèi 看 kàn 灵 líng 鹊 què , , 含 hán 情 qíng 认 rèn 守 shǒu 宫 gōng 。 。
金 jīn 钱 qián 买 mǎi 鸡 jī 卜 bo , , 知 zhī 尔 ěr 客 kè 辽 liáo 东 dōng 。 。
青琴答。明代。邝露。君子有所适,出门嘶玉骢。 园花悲隋槿,寒雪问飘蓬。 拭泪看灵鹊,含情认守宫。 金钱买鸡卜,知尔客辽东。