还 hái 刘 liú 晓 xiǎo 窗 chuāng 吟 yín 卷 juǎn 就 jiù 用 yòng 卷 juǎn 端 duān 韵 yùn - - 杨 yáng 公 gōng 远 yuǎn
细 xì 观 guān 吟 yín 卷 juǎn 压 yā 阳 yáng 春 chūn , , 字 zì 字 zì 新 xīn 奇 qí 绝 jué 点 diǎn 尘 chén 。 。
既 jì 已 yǐ 学 xué 诗 shī 兼 jiān 学 xué 礼 lǐ , , 底 dǐ 须 xū 忧 yōu 道 dào 更 gèng 忧 yōu 贫 pín 。 。
鸟 niǎo 啼 tí 花 huā 落 luò 萧 xiāo 闲 xián 日 rì , , 月 yuè 白 bái 风 fēng 清 qīng 自 zì 在 zài 身 shēn 。 。
内 nèi 景 jǐng 通 tōng 明 míng 谁 shuí 会 huì 得 de , , 窗 chuāng 寒 hán 曙 shǔ 色 sè 正 zhèng 精 jīng 神 shén 。 。
还刘晓窗吟卷就用卷端韵。元代。杨公远。细观吟卷压阳春,字字新奇绝点尘。 既已学诗兼学礼,底须忧道更忧贫。 鸟啼花落萧闲日,月白风清自在身。 内景通明谁会得,窗寒曙色正精神。